13 tháng 7, 2012

Trở lại rồi nhé ( Mưa Nắng Và Anh )

Nữa năm trôi qua... Không 1 lời nói... Không 1 dòng chữ... Để blog buồn... Bh tôi trở lại với những dòng chữ nhỏ nhắn... Để 6 tháng vừa qua với biết bao khó khăn đc chia sẻ với blog thân yêu... Blog cùng tôi vượt qua năm tháng ... 2 năm rồi phải không blog ...

17 tháng 1, 2012

Không thể thiếu ....




Mưa

Một chút cơn mưa của ngày gần tết

Nghe ran ran

Nghe vội vã

Và chỉ còn không ít ngày nữa là năm mới lại đến

Mỗi năm là mỗi suy nghỉ, ý thức và cảm xúc

Lớn hơn 1 tí

Cao hơn 1 tí

Là tất cả những zì trong quá khứ xa ta

Đi qua và quên đi trong kí ức

Chỉ còn trong ta 1 thứ ở lại

Đó là tình yêu

Buồn

Cái cảm giác chán

Không biết khi nào

Và bao nhiêu cái gọi là thời gan sẽ qua

Có thể làm anh quên đc em

Nhưng hiện tại có thể là không thể nào quên

Biết làm sao khi lòng buồn

Anh ngồi lại bên chiếc ghế trống vắng

1 mình với những hạt mưa

Gió lạnh về với Tết

Ngày đó xa rồi

Em cũng xa rồi

Nhưng tình yêu này vẩn tồn tại trong anh

Khi tình yêu giữa anh và em không còn say đắm

Đã hết thời gian mặn nồng

Anh biết và em cũng thế

Dễ dàng nói lên những thứ như vô tình

Có lẽ lúc đó anh vô thức thôi

Ngày đo chia tay thật sơ sài

Nó không như anh đã từng nghỉ

Là 1 ngày 2vc hạnh phúc

Đầu tiên cũng là cuối cùng để rồi xa 1 cuộc tình

Bây giờ thì còn zì đâu mà tiếc nuối

Anh đã cố gắng

Nhưng sao cái hy vọng cái niềm tin

Lại không giữ em lại bên anh

Nếu anh nhớ không nhầm thì ngày đó đến giờ cũng đc 6 tháng 20 ngày

Em có lẽ đã chán với tôi

Chán với thói quên

Tính tình

Mà ngày đầu tiên đó

Em đã nói là rất thích

Tôi không biết tại sao nữa

Tôi đã cố gắng

Dù biết cuộc đời sóng xô

Không bao giờ êm ái

Tại sao ông trời không gắn kết sợi dây tình yêu giữa tôi vs em

Tôi không thể thiếu em

Tết 2012

Ai đã nói bên nhau

Ai đã nói cùng nhau đi chơi

Ai đã hứa sẽ về

Và ai đã nói sẽ ôm anh thật chặt trong vòng tay

E xa rồi

Không ngày nào những thứ đó không hiện về

Đến khi nào anh mới quên đc em ... ;cdon

17 tháng 12, 2011

Chia tay ...


Hết thật rồi
Ngày đó cũng đã đến
Anh lại rón ren đôi tay nhấn nhẹ nhàng trên phím
Là entry cho e
Entry cuối cùng
Anh nhớ lại
Nhiều nhất là em
Hiện hữu nhất là những dòng tin nhắn.
Những món đồ kỉ niệm
Anh gói gém
Để lại vào ngày đó
Chiều dần về không tia nắng
Ước zì hnay anh không onl
Ước zì a làm hỏng bàn phím
Nhưng hết rồi
Gió cuốn đi
Và rồi mưa sẽ phai dấu
Nước mắt cũng rời nhẹ
Tiễn em đi với gió
Chào em ngẹn ngào khóe mắt
Tạm biệt em...
T.y siêu dị
Vợ pụng to
Tạm biệt ngày ấy
Anh chào tất cả
Cảm ơn...T.T

16 tháng 12, 2011

Hãy để tôi đc 1 mình yêu trọn vẹn !!!


Trở về với khoảng không gian riêng
Bên trong vẽ bận rộn, tất bật của buổi ban ngày
Không suy tư âu lo
Thì ban đêm là lúc những suy nghỉ tràn về
Nó hiện hữu trong tôi 19 năm gắn bó với cuộc sống
Bây giờ là thời khắc để suy nghỉ lại những zì đã qua
Những zì đã có
Đâu đó lại có nước
Là giọt nước mắt đơn côi
1 mình ngồi dậy khi chiếc giường ám hơi lạnh
Dựa vào nó
Từng dòng nước hòa với dòng chữ trong đầu
Kí ức đã qua
Hiện tại với những điều thú vị
Nhưng ngay lúc này
Sóng gió phong ba không bao giờ hết
Chợt nhớ ra rằng 19 năm qua mình chưa đc 1 hạnh phúc nào trọn vẹn
Có người đến rồi cũng rời xa
Trên mọi phương diện
Mình trở thành 1 người có ấn tượng
Ai cũng yêu thương
Nhưng không ai vì mình
Vì cái tính mình mà đè nén tất cả
Không ai chịu thay đổi vì mình
Để đổi lại là hp của 2 người
Người ta chỉ có thể nói ra
Nhưng chưa chắc đã làm đc
Tại sao mình vẩn tin
Vẩn hi vọng
Và yêu
Rồi đau
Đau vì những lúc nghẹn ngào.
Những lúc không thể nói đc hết cảm xúc trong tim
Biết làm zì ngoài ngốc nghếch ngồi im
Để khoảng trống buồn em trách móc
Mây tha phương
Gió cuốn mây cuối trời
Hoa trong sương
Gió khẽ đưa chiếc lá
Mùa đông dần về với gió lạnh
Nhớ lại quá khứ vừa qua
Thật nhanh
Nhanh như con mưa rào mùa hè mát dịu
Nhưng thấm đẫm như mưa phùn đông giăng lối
Bây giờ thì ai ở bên đây
Nhẹ nhàng đôi tay xoa nhẹ lên má
Tôi đã từng nói với em
"Anh thích có người sờ má anh... Nó ấm áp khi anh buồn"
Nhưng bh thì tự mình phải làm mình đứng lên thôi
Nhớ vòng tay ôm lắm.
Nhớ chiếc hôn nghẹn ngào dấu kín
Nhớ dịu dàng buổi đầu nông nàn
Giờ là hàng ngàn lời nói vô thức
Ôi cuộc đời
Người ta nói gieo nhân nào gặp quả ấy
Nhưng mình đã đc gieo nhân đâu
Bản thân mình đã làm zì sai
Sao bây giờ quả báo lại đổ lên đầu 1 thằng ngốc như mình
Có những lúc mạnh mẽ lắm
Vì mình là con trai
Nhưng màn đêm buông không cho mình sức sống
Mình lại ướt nhòe khóe mắt khi hình ảnh em lại về
Tình yêu vẩn thấp thoáng bên trong người con gái đó
Nhưng xin em đừng mang giã dối đến bên anh
Nó như nhát dao, cũng có thể cốc nước axit
Xé nát tất cả
Hãy để anh 1 lần có tình yêu trọn vẹn.

29 tháng 10, 2011

Mùa Đông của tôi và mình ...



Cuối tuần ...

Khoảng thời gian buồn du dương vs những khúc nhạc nhẹ nhàng

Thời gian thôi qua vô tận chậm chạp trong cảm xúc t lúc này

Nhìn ra ngoài với ô cửa sổ nhỏ bên trong

Gió bắt đầu xào xạc

Thổi bay ánh nắng mùa thu

Đón nhận hơi sương mang cái se lạnh nhạt rồi đậm đến run run

Mùa đông đang đến vs gió và mưa

Bầu trời trắng không mây chẳng nắng

T đang pị cảm cúm

Sụt sịt mãi

Uống thuốc mà vẩn chưa khỏi mình à!

Mình pít lúc này t nghỉ zì hơm?

T đang nghỉ về cái mùa đông của vài năm nửa

Liệu rằng có đc bên cạnh mình

T rất muốn ôm mình

Không biết

Chẳng hiểu

Lạnh rồi mà

Bên ngoài kia

Dòng xem cộ ồn ào quá

Làm t củng khó chiệu

T lại nhìn đến 1 cái cây

Nhìn lên lá

Rồi nhìn xuống gốc

Gốc rắn lắm

Gió đang đưa đẩy nhửng nhành cây đó

Và 1 vài chiếc lá đã nhẹ nhàng rơi

Rơi rồi ...

Có phải mọi thứ đều thay đổi theo thời gian không mình?

Nhưng thay đổi rồi

Lại củng quay trở lại vị trí ban đầu.

Chưa từng có zì

Và củng chưa mất đi zì

Còn đó nhịp tim đập mạnh vs khoảnh khắc

T mâu thuẩn quá

Vẩn còn đó bên t là khoảnh khắc

Mổi lần nhớ về

Đôi môi run lên

Tay khẻ khàng nắm chặt lại

Khóe mắt ướt nhạt

Nhìn đâu đó vs suy nghỉ vu vơ

Đối vs t

Tình yêu là 1 thứ thiêng liêng

Để lại cho ta nuối tiếc khi gần r` xa

Yêu r` ct

Nhớ và không còn cảm xúc

Từ nhửng chiếc lá

T lại liên tưởng đến tc

Đốt cháy thời gian vs nhửng suy nghỉ làm mình thỏa mản bản năng

Bản năng của t là viết tâm trạng

Mà thực sự t củng chẳng biết làm zì lúc này

Mệt la liệt

Khi mổi lần t make entry

Mổi lần đó t đều thấy mình

Hình bóng xa mờ vs t

Chỉ còn hương tóc

Cảm giác da thịt ấm áp t tưởng tượng

Nhớ mình t chỉ pít ước mơ

Biết suy nghỉ

Và xoa nhẹ đôi bàn tay

Cho thời gian cứ trôi

Rồi chuyện zì đến sẻ đến

T sẽ về đâu

Cả mình nửa

2 con người sẽ về đâu mình nhỉ?

T lại đi ngủ

Gặp mình sau 1 giấc ngủ êm đềm nhé!